Poem logo
Poem logo
Tác giả: Lê Đức
Tác phẩm: Tổng số có 219 tác phẩm.
Sắp xếp:
 
xuân về chưa
Tác giả:  Lê Đức

Hỏi rằng xuân đã về chưa. Hỏi rằng em đã qua chùa cầu an. Xuân về cảm thấy an nhàn. Xuân vui đón tết xóm làng rộn vang. Gió đưa nhẹ cánh mai vàng. Hương xuân mới lạ trên giàn trạng nguyên. Xuân vui trên khắp đất liền. Xuân...

xuân này chẳng gặp nhau
Tác giả:  Lê Đức

Mong quay lại những khi chiều tan học. Ngắm em chơi và núp dưới hàng cây. Kỉ niệm giờ tôi nhớ lại tháng ngày. Ôi thời đó thanh xuân ta đẹp quá. Mong quay lại những khi chiều lạnh giá. Buổi sớm đông tôi bước trước đến...

xuân hạ thu đông
Tác giả:  Lê Đức

Bốn mùa xuân hạ thu đông, xuân đi thu nhớ đông mong hạ về. Xuân về nắng dọc bờ đê, hoa mai nở rộ cho quê đổi màu. Hạ về phượng nở qua mau, tiếng ve réo gọi trên cao phượng hồng. Hạ đi gió lạnh sang đông, đông về sương...

yêu chân chính (đã đăng rồi)
Tác giả:  Lê Đức

Hãy cứ sống như chưa từng được sống. Một chút tình đời biến hóa như điên. Thà cô đơn cuộc sống bớt buồn phiền. Đừng suy nghĩ miên man về tình cảm. Yêu cho cố rồi giờ mình lảm nhảm. Thấy đâu đâu cũng đổ nát tàn phai. Có vui...

xuân trước (đăng rồi)
Tác giả:  Lê Đức & Đào Thi Thi

Xuân đã đến bên thềm nhà trước cửa. Đông vừa qua xuân đã đến hay chưa. Tưởng rằng nay Xuân đã bước sang mùa. Không khí Tết đang dâng tràn một nửa. Đón Tết mới nhớ khi mùa Xuân cũ. Nhớ năm nào còn trẻ nhỏ tham vui. Ngày...

xuân người lớn (đăng rồi)
Tác giả:  Lê Đức

Ngày nay xuân đến người vui, còn tôi người lớn ngậm ngùi nhớ mong. Vì sao lại vậy biết không? Vì giờ không muốn đợi trông Tết về. Tết về bận bịu ê chề, trẻ em đón Tết hả hê vô cùng. Còn mình bận rộn lung...

xuân lại đến
Tác giả:  Lê Đức

Chiều nay xơ xác lá. Nhặt một lá me rơi. Buồn quá nói không lời. Xuân ơi về chưa hỡi. Xuân dâng tràn phơi phới. Xuân đến lại rồi qua. Xuân lại đến vui nhà. Xuân dâng tràn hạnh phúc. Xuân mình là phong tục. Cho trẻ nhỏ đều...

xuân này con không về
Tác giả:  Lê Đức

Xuân này chắc con không về đâu mẹ. Ở ngoài đây tiếng súng vẫn rền vang. Ở trong Nam đã rạng rỡ mai vàng. Ở miền Bắc có hoa Đào sắp nở. Nay xuân đến chắc là con bỏ lỡ. Một mình con ở chốn chiến trường xa. Xuân đang về con lại...

xứng đáng chẳng nên yêu
Tác giả:  Lê Đức

Anh xin lỗi bởi anh là "dân vẽ". Bận tối ngày đồ án chẳng thảnh thơi. Lỗi tại anh không ngó tới một người. Nên đành chịu mất em từ khi ấy. Anh vô dụng... xe còn không biết chạy. Học khác trường, nên chấp nhận yêu...

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm