lụa của đêm
Cho em gối đầu lên cánh tay êm của ông nhé?
nhìn em đi
nhìn như những lần ông đăm chiêu ngồi nhìn vạt nắng cuối thu rơi ngoài thềm vắng
ký ức rưng rưng...
có muốn em kể chuyện cho ông nghe không?
câu chuyện cổ của một giải lụa đào xôn xao cuốn mình bay theo đường gió sớm
phiêu bồng
lang thang
rồi thiên thu hồng hoang thất lạc...
ô, xin ông đừng vội chau mày thế
em thực lòng không muốn chạm đến vết cắt còn rướm máu của linh hồn ông đâu
chỉ vì em cũng đã một lần miệt mài là giải lụa
chập chờn bay
và quấn quít vướng vào vai ông...
bờ môi đêm có mềm mại như giải lụa uyển chuyển tiền thân em?
hơi thở đêm có nồng nàn như hương rượu đam mê tiền kiếp từ những giọt mồ hôi ông tinh túy?
mảnh trăng non vỡ tung cơn địa chấn
bụi sao tuôn ngun ngút mùa động thiên hà...
đêm gói lụa vào giấc ngủ
ông trói em vào thịt da
say...
phù dung
XI.o5.o7