nhòa dấu tình nhân
Một chuyến về thăm luống ngậm ngùi
Đứng nhìn cảnh cũ lệ tuôn rơi
Đất trời sao nỡ đem giông tố
Phủ xuống quê hương cuộc đổi đời
Biển xanh bãi cát vẫn còn đây
Sóng vẫn xô nhau với tháng ngày
Bước chân xưa đã nhòa trên cát
Khắc khoải gì nhau mãi thế này?
Bao năm lưu lạc xứ người ta
Nhìn lại trong gương hết mặn mà
Mắt môi ngày ấy, hao gầy quá
Đâu còn gì nữa tuổi xuân hoa?
Thư ai vẫn giữ kín tầm tay
Vẫn dấu trong tim tiếng thở dài
Thư tình một thuở dăm mười lá
Còn giữ làm chi? Chỉ đọa đày
Đã biết rằng đi chẳng trở về
Sao lòng còn nặng nỗi oan khê
Thì thôi xếp lại hương tàn cũ
Để trả cho ai những hẹn thề...