phá sản
Mất em rồi, đời anh kể bỏ
Nói năng gì cũng chỉ thất ngôn
Cho em dăm bài thơ viết dở
Mang theo chồng làm của hồi môn.
Em đi, bước vấp thềm hoa cũ
Chân đã nghe đau điếng bẽ bàng ?
Anh là gã lang thang mạt vận
Gia tài còn chiếc bóng cưu mang.
Chia phần em buồn riêng một nửa
Nửa buồn còn lại trả nhân gian
Phủi tay cho kịp lần phá sản
Em ôm đời khánh tận sang ngang.
Lối người nắng chưa vàng áo hạ
Em ca bài tình cũ ru con
Chảy nghiêng đôi mắt dòng vô lượng
Trôi ngược đời nhau mất, để còn..
Hư Vô