nét cọ
NÉT CỌ
Tìm em nơi đâu, giữa dòng người lạ ?
Ngã tư Phú Nhuận, phố đã quen tên
Hay ngược Chi Lăng dài thêm Gia Định
Đợi chờ nhau Quán Nhớ để không quên.
Nơi tách cà phê khuấy hoài vẫn đắng
Cho nụ hôn đầu ngọt giáp dung nhan
Nơi sợi tóc rớt vào anh, côi cút
Anh mang vào đời để có chút em.
Rồi xa nhau cũng từ con phố đó
Dáng em nhỏ dần tan giữa đám đông
Anh để mất giảng đường buồn trơ trống
Họa thất chiều xiêu vạt nắng mênh mông.
Bóng trải ngang vai đường cong dốc ngược
Màu son ướt lối lãnh cảm môi em
Mái tóc bay qua hiên đời gió lộng
Vết sơn còn động cỡn cuối triều nghiêng.
Bỏ bảng vẽ, nghe buồn riêng nét cọ
Anh trở về tìm lại dấu chân quen
Mới biết em bỏ bờ sang bến lạ
Cả đời anh không vẽ nổi hình em…
Hư Vô