trên chiếu rượu năm 2009
      
      
      
      
        Chỉ bình rượu sao chia hoài không hết 
Mầy một ly, tao, nó một ly 
Tao uống một mình lâu ngày rượu cũ 
Hết men nồng, hết mẹ anh em 
Tua thứ nhất tưởng cái ngày nó chết 
Da ngựa bọc thây, thây chết sình 
Đừng có uống kiểu như mấy đã uống 
Từ từ thôi nó cũng chết lâu rồi 
Tua thứ hai mừng ngày gặp lại 
Tao một ly mầy nửa ly thôi 
Say chết mẹ mà đòi cạn chén 
Ở xa về, uống ít rồi đi 
Ê ! đừng kể chi cái thời cung, kiếm 
Tao hết thời bó gối ngồi chơi 
Khắp thiên hạ chén nào cũng chén 
Chén chú, chén anh, chén bạc tình 
Chỉ tao với mầy có chén thuỷ chung 
Cái thứ chén đập hoài không bể 
Ba mươi mấy năm, khối thằng khóc kể 
Làm Đ… gì thời cuộc đỏ đen 
Kệ mẹ nó uống đi, sao lại thế 
Những ngang tàn, chinh chiến hết rồi sao? 
Tao cá với mầy, đầu bạc như tao 
Hô một tiếng tao lên đường như lúc trẻ 
Mà thôi đi, uống thì đừng khóc kể 
Mai mốt mầy đi, ừ… đi chẳng sao 
Tua thứ ba, để mình tao uống 
Đừng có can, tao chán quá rồi 
Ba bữa ra vào chân tay buồn nản 
Ngó một bầy ma quỉ ám loanh quanh 
Cho tao gởi lời thăm lớp đàn anh 
Đã nỡ bỏ sau lưng cửa nhà tan nát 
Nói thì nói chứ thói đời vốn bạc 
Trên chiếu hơn thua mới một ván cờ 
Có dám chăng là quên chuyện nằm mơ 
Đổi thế trận sắp cờ chơi ván mới 
Thì tao cũng như mầy một đời lận đận 
Có khác chăng là kẻ ở người đi 
Đi rồi về, đi tuốt, cũng là đi 
Áo có cũ tao suốt đời bận vậy 
Hỏi mới nói cái điều chán thấy 
Được bao thằng ló mặt về đây 
Chẳng qua về ném của kiểu dân Tây 
Vênh cái mặt coi khinh thằng rách áo 
Thôi mầy ơi! thói đời đã vậy 
Chuyện nước, chuyện non nói miệng cho vui 
Tao quí mầy, chơi cho tới trắng tay 
Cách mấy biển cũng về thăm bạn cũ 
Mấy chục năm tao nằm không dám ngủ 
Mơ bao lần bè bạn kéo về đây 
Nổi trống khai thành cùng khắp đông tây 
Đánh một trận từ nam chí bắc 
Mà mơ cho đở buồn vong linh tử sĩ 
Chuyện đời thường, kệ mẹ… uống đi 
Nhớ mai nầy đừng kể lể làm chi 
Chuyện uống rượu với thằng ở lại 
nguyễn-thanh-khiết