qua trường luật.... nhớ lan
Ngày tan trận, ta bỏ lên miền núi
Phố thay tên em bỏ nước mà đi
Mấy mươi năm đường Gia-Long trơ trụi
Hôm ta về tất cả chẳng còn chi
Đi dọc Duy-Tân ghé thăm trường Luật
Một cái tên lạ hoắc cũng như đường
Chỗ ta hay ngồi tàng cây che khuất
Giờ chỉ còn một hè phố tang thương
Ta nhớ hôm cầm tay em lạnh ngắt
Mưa chiều Nguyễn Du ngồi khép vào nhau
Cafe sánh đen mà tình yêu trong vắt
Chưa hôn một lần là đã xa nhau
Đôi mắt to, đen đằng sau cái kính
Hay nhìn ta dường như hỏi trong lòng
Tình yêu học trò em còn sâu kín
Ta ôm theo mình tựa mối tình không
Đường tới nhà em cây cao bóng cả
Đèn vàng vàng soi rõ dáng em xa
Bao nhiêu năm em trở về rất lạ
Chắc gì em biết ta mới đi qua
nguyễn-thanh-khiết