nuốt chút khí trời
Số phận như gió
Mang chúng ta mỗi người mỗi ngả
Ngôi đền thờ Hồi Giáo - giàn hoa tim tím
Vẫn lặng yên làm nhân chứng
Chuông nhà thờ vang lên
Gió khẽ lay và cánh cửa sổ khẽ mở
Cây chụm vào nhau nghe thấy tim mình đập
Em cùng anh một cơn mưa ngày tiễn biệt
Ký ức thắp trong em một ngọn đèn
Trong đáy sâu của tháng hai xưa
Mãi còn những giọt nước mắt rơi
Lặng lẽ - nhớ
Tiếng khóc bật lên trong tối
Không phải là giấc mơ phai
Khi em cứ cố xóa đi nỗi nhớ
Giọng nói vọng về từ chốn xa xăm
Mái tóc không rập rờn trên vòm ngực
Và hơi thở anh còn phả mờ khuôn mặt
Anh sẽ nói với em những gì sẽ xảy ra
Trên bến bờ vai anh cùng run thổn thức
Câu thơ và lối mưa nghẹn ngào
- Những tháng ngày chông chênh
Dòng sông đêm đậm màu vòng tím sẫm
Hạt nhớ ôm lấy trái tim
- Đầy hơi thở anh
Như Nguyện