thương rồi đã sao
vui đi xuống, buồn đi lên
gặp nhau nơi chỗ nhớ quên thật thà
buồn đi vào, vui đi ra
gặp nhau nơi chỗ biết là cần nhau
tình chưa một bữa gối đầu
nên chi vớ vẩn ra vào xuống lên
gọi hoài mòn nhẵn cái tên
nhỡ mai hẹn gặp chắc tìm bở hơi
đành nay thơ viết giữa trời
tỉ như lông ngỗng gieo thời Mị Châu
dẫu mai đời cuộc bể dâu
vẫn còn lời ý vương cầu sông Ngân
kể như mình đã hóa thân
làm đôi sao lạc phong trần rong chơi
nhớ quên chi cái chỗ ngồi
đã từng lên xuống buồn vui ra vào
cười anh viết chuyện tào lao
kể như em đã góp vào buồn vui
ra vào lên xuống có đôi
gặp nhau nơi chỗ thương rồi, đã sao!
Cao Nguyên