bậu nè ...
Qua thiệt xót! nếu mình thôi hương lửa
Thơ mồ côi lây lất giữa chợ đời
Từ sinh ra bị giữ hoài trong cửa
Giờ dãi dầu sao sống nổi Bậu ơi
Nói nghe nè ... hai đứa cũng già rồi
Chuyện tương lai ai biết dài biết ngắn
Qua có lẻ thì Bậu thêm cho chẵn
Vì con đi nuôi nó đặng nên người
Tuổi thơ ai cũng có một mà thôi
Cha mẹ không vui, con buồn bí xị
Mai nó lớn trách Má Ba ích kỷ
Con cả bầy chỉ nghĩ chuyện mình ên
Nói nào ngay Qua thương Bậu y nguyên
Dù nhiều lúc tức nghẹn ngang cổ họng
Bậu giựt hụi Qua è tình ra đóng
Sợ mười lăm trăng bạo động cào nhà
Lũ con khờ nheo nhóc khóc hỏi Ba :
Má đi đâu, sao bếp nhà không lửa ?
Đứa lớn đói cơm bế em đói sữa
Kéo tay Qua ra cửa ngóng Bậu về
Đêm gió xụi lơ, thảm tiếng tắc kè
Đom đóm lập lòe góc vườn hàng xóm
Qua nhớ Bậu dòm lũ con rơm rớm
Hồn ở đây mà xác chốn đâu rồi
Ối Bậu ơi ... thêm đứa nữa ra đời
Đi biển mồ côi Qua hơi vất vả
Đứa con quê mùa tưởng ngoan mà phá
Bám mãi lòng tìm Má giữa tim Ba
...
Rồi ngày mai thơ trôi dạt không nhà
Những đứa chữ là con nuôi thiên hạ
Bậu có nghe đau xót lòng không hả
Đi đâu mà bỏ thí cả chồng con ?
Ối Bậu ơi ... Bậu chảy riết Qua mòn ...