yêu...bên ngoài thơ
Nhớ lùa ngày quay quắt
Nhớ ăm ắp kín đêm
Tình chừng chưa có thật
đã nặng quá nỗi niềm
Ta về ngồi ghế cũ
Đắm nhìn chân dung Em
Chân hồn ven bờ vực
Run bước mù trong đêm
Đời ta góc chênh vênh
Em đến mùa ngập gió
Nhìn thôi mà đã khổ
Vói nhau sẽ rơi đời
Tim phân bày thành ý
Đời vẫn nghèo cảm quan
Cầu trời Em thùy mị
Ta được yêu ngang tàng
Giữ mơ nuôi hồn trẻ
Giữ khát đợi cam lồ
Không lẽ là có lẽ
Giữ được tình bằng thơ ?
Sống tội và sửa lỗi
Còn hi vọng thiên đàng
Ta yêu không thể đổi
Ừ! địa ngục lầm than !
Tránh điều không thể tránh
Là yếu đuối, dại khờ
Xin tỏ tình thẳng thắn
Yêu Em bên ngoài thơ
Canhcong