hôn trời!
Hãy thánh hóa niềm mơ ta phàm tục
Hé môi xinh, mắt khép thật ngoan hiền
Hồn ngạo mạn chưa từng xin diễm phúc
Si Em đành cầu cạnh chút thiêng liêng
Trầm âm mượt giữ nguyên hồn cổ tích
Dỗ giai nhân về ngủ giấc trong rừng
Rất hoàng tử ta hôn Em chừng mực
Mặc xưa, sau chết lặng giữa tưng bừng
Tan tan tan trong hơi thở Em gần
Ta hiện hữu chỉ lần nầy duy nhất
Mảnh như mây nhưng cùng trời khắp đất
Phủ yêu thương kín mắt, ngập môi Người
Tan tan tan trong rung cảm tuyệt vời
Tim dồn nhịp níu đời thêm kiếp nữa
Mỗi hồi sinh thiêu thân bồi thêm lửa
Rộng hào quang quanh thánh địa Em nằm
Tan tan tan trong cùng tận tham lam
Sâu hơi thở nuốt ngàn hương vào máu
Em ngan ngát thơm kỳ hoa dị thảo
Tẩm hồn ta tái tạo góc địa đàng
Được một phút giàu ta cả đời sang
Em độ lượng xin ban ơn ngà ngọc
Cột trọn bài thơ nối dài sợi tóc
Ta thả lên mây ước vọng hôn ... Trời ! :-)
Canhcong