rõ chán làm sao!
Rõ chán làm sao cái tuổi già,
Lưng còng, má hóp, xấu như ma.
Tai ù, hét lớn nghe chưa rõ,
Mắt toét, xem gần nhận chẳng ra.
Đã chẳng tài-bồi cho xã hội,
Lại còn vướng bận đến thê-noa!
Ngàn năm cô- vật càng thêm quý,
Riêng cái thân này... bết quá ta!