bài cho người sinh nhật
có một người sẽ đón tuổi ba mươi
đầy nhựa sống gã đàn ông vẫn trẻ
ta làm thơ thói quen như thường lệ
tháng mười hai, chưa hẳn để chúc người
đốt ngọn đèn cầy thắp sáng đêm chơi
sẽ không thổi vì chẳng còn điều ước
thời con gái đã qua rồi vun vút
cỗ xe thời gian có đi ngược bao giờ?
sẽ viết cho mình dăm bảy câu thơ
giữa trống rỗng buồn vui là một thứ
ta không còn hạch hỏi lòng ta nữa
còn yêu không, hay còn thùghét không?
ở trên bàn ngọn nến vẫn lung linh
tình yêu đã ngủ yên rồi chưa thức
ta không còn thét gào như mười năm trước
nỗi đau lịm dần trước phút lâm chung
câu chúc người giữ lại ở trong lòng
(có những thứ đã trở thành vô nghiã)
ngọn nến tàn ta khép bài thơ lại
thêm một lần sinh nhật, tháng mười hai...
tháng 12'01