sự sống còn
Tác giả:
Duy Đoàn
Sương mờ, một buổi sáng sớm mai. Em mờ em ỉa ở cây mai. Ai ? Giờ ai thả gió mây bay. Sương chiều, mây phủ chắn lối ai. Ngập hồn nay, ngõ vắng bóng ai. Sáng nay, khai báo rằng em sai. Không gian...
|
tặng phụ nữ
Tác giả:
Duy Đoàn
Một người thương em sao em không nói, để tám tháng ba này Thương mới hay. Một người tìm thương làm sao em biết, bằng lời tỏ tình, chữ viết, chữ thương. Em thương một người thì em hãy nói, đọc lời rồi của người đó đã...
|
than trời
Tác giả:
Duy Đoàn
Làm lụng vất vả trời không thương, người thì được danh tiếng trùng trùng, lại được lộc trời, quà lợi lộc, lại được trù phú đất muôn nơi. Cơ ngơi cơi rộng chốn khắp nơi, trù than, tru thán...
|
thơ mị
Tác giả:
Duy Đoàn
…Đó chính là người thờ ơ, bước vào đời sống ngàn tơ vướng đầy. Một hôm, mộng mị chiêm bao, thấy tiền chợt đến, báo hồn chung vui. Hôm sau, nghĩ lại nằm mơ, trách rằng đời sống như giờ lẳng lơ. Bây giờ, đâu phải như...
|
tiên nữ
Tác giả:
Duy Đoàn
Tử sanh, niên thuở còn thơ, nữ nay mấy thuở như tiên đời nào. Nữ con, phận nữ là con, không sanh, không nở thì sao làm người. Gái thời niên thiếu trẻ thơ, ra đời non dại, lơ ngơ cũng nhiều. Má...
|
thương con
Tác giả:
Duy Đoàn
Hàn vết trầy da, la vì vấp ngã. Hàn vết thương lòng, lòng buồn bao năm ? Thương con, mẹ mong cho con khôn lớn. Một tuổi đời, con bước bằng hai chân. Đường dài con đi, con mau tiến bước. Gục ngã đường đời, mẹ khổ vì...
|
sự yên tĩnh
Tác giả:
Duy Đoàn
Mệt thừ người ra, Tiên mới biết !!
Định tâm, thư thái, nét trầm tư.
Thiền định, tịnh, tâm tư mới biết !!
Chốn thiên, từ bỏ cánh thư tiền.
|
thơ chết
Tác giả:
Duy Đoàn
Mặt trời đứng lại, mặt trời đơ,
Thiên la địa võng, mối bơ vơ,
Ngày tàn tận thế, thời đã đoán,
Cái kết, diệt vong chửa một giờ.
|
tầm vông
Tác giả:
Duy Đoàn
Vòng lớn lên mau, vồng hăng hái. Có vằn lượn sóng, có phải hông ? Từng ngọn Tầm Vông, hằng mong ước. Hằn học mãi chi tuổi xuân thì. Lẳng lặng làm thinh nơi trước gió. Mặc cho nơi đó có khô...
|
sống vô thường
Tác giả:
Duy Đoàn
Truông hoang rộng đất, mọc nhiều cây,
Cây trồng mọc dại tựa cao ngồng,
Nguồn nước trong vắt xanh biên biếc,
Bầy trẻ nô đùa, truồng đi ngông.
|