những bức tường sắt
Tác giả:
Lê Trinh
Chính ý nghĩ làm suy sụp hành động của ngươi. Đã cố gắng xây những bức tường kiên cố. Để nhốt sự sợ hãi: Cô độc và yếu hơn. So với những người dân bị ngươi nô dịch. Bàn tay ngươi vây hãm màu xanh. Muốn biến nó thành một lô...
|
tượng đài
Tác giả:
Lê Trinh
Khi những kẻ yếu hèn đã đắp chăn nằm dưới mộ
vĩ nhân vẫn còn đứng trên bức tượng của chính mình
và rét run giữa phố
nghe hàng thế kỷ những lời sáo rỗng tụng ca
mà không thể van xin: hãy cho ta yên nghỉ.
|
với chai rượu trên tay
Tác giả:
Lê Trinh
Với chai rượu trên tay. Nghe. Mùa thu rống trong cái đại sảnh. Thấy. Đàn bò đi xuyên qua kẽ lá, phiá xa. Dòng sông chầm chậm cháy. Khói những đám mây. Bày lại trò thơ dại. Cúi xuống và ướm thử. Một bước chân...
|
ở quán caffe yêu
Tác giả:
Lê Trinh
Anh sẽ giả đò làm đổ nước, em xinh. Để được em chạy đến bàn anh lau dọn. Để được em đứng gần anh hơn, lung linh hơn nữa. Để anh được thấy những đường gân mùa xuân của em. Đong đưa như thể một khúc nhạc diệu kì. Để anh được...
|