biển mẹ
Con là cây và mẹ là đất nhé !
Đất âm thầm đón mưa nắng nuôi cây
Con là bờ và mẹ là sóng nhé
Sóng vỗ về bờ ngủ giấc nồng say
Con là cỏ, còn mẹ hiền là gió
Gió cuốn tròn cho hương cỏ xa bay
Con là thơ, còn mẹ là nốt nhạc
Nốt nhạc mềm dìu dắt ý thơ hay
Con suốt đời là dòng sông nhỏ bé
Còn mẹ hiền là biển cả mênh mông
Biển đón chờ dòng chảy của ngàn sông
Dòng sông nào không xuôi về biển mẹ ? .......