những cái nóc nhà
Cha già như thể nóc nhà
Như dù, như áo, như là chăn bông
Nuôi con bao quản khó công
Nắng mưa dầu dãi, ngày đông đêm hè
Thương con nhưng vẫn phải đe
Phải đánh, phải dạy, con hề nên thân
Để rồi đi trọn đường trần
Trầm tư, u-ẩn là thân-phận người
Không cha khổ-nhục ai ơi
Ta chẳng biết quý, một đời là bao ?
Hãy về sửa nóc hư-hao
Treo dù, mạng áo với bao tâm-tình
Chăn bông khổ cực vì mình
Giữ-gìn cẩn-thận, chuột bình gặm đi
Rồi đây vạn nẻo kinh-kỳ
Hãy về dưới mái, mấy khi thanh-nhàn
NTP 14Oct95