tơ hoàng hôn
Hoàng hôn vàng ánh trong mắt em
Nắng lơi hong sợi tóc em mềm
Quê hương xì xào cùng muôn sóng
Ướp mặn mà trong giọng nói em êm
Hoàng hôn nhuộm tím đôi mắt em
Cây si rơi rụng trái bên thềm
Mấy anh trò nhỏ thành thi sĩ
Mùa thi về, sách vở chẳng buồn xem
Em ơi!
Khi nào xa đất Nguyễn
Nhớ về cho những chiều nắng nghiêng nghiêng
Có anh hàng xóm chở ưu phiền
Đi khắp phố tìm tình tơ trong nắng
Ũ hồn mình trên làn ma’ em duyên
Hoàng hôn lộng lẫy trong mắt em
Nắng rơi rơi hờ hững môi mềm
Đã mơ trong gió chiều đâu đó
Ghé hôn vào nhè nhẹ cánh thân quen
Hoàng hôn rực rở trên má em
Hây hây tình ươm nắng êm đềm
Để nghe tư tưỡng trùng rơi xuống
Ngã bên lề theo từng gót êm êm
Em ơi!
Khi nào thăm phố biển
Đón nhìn trong những chiều nắng nghiêng nghiêng
Có anh hàng xo’m vẫn ưu phiền
Đi khắp phố tìm tình tơ trong nắng
Ủ hồn mình trên làn má em duyên