khóc liệt sĩ
Nhục mấy trùng cao ách mấy trùng
Thương đời không lẽ đứng mà trông?
Quyết quăng nghiên bút xoay gươm súng
Đâu chịu râu mày thẹn núi sông.
Người dẫu chết đi lòng vẫn sống
Việc dù hỏng nữa tội là công
Nhờ lời di huấn cơn lâm biệt,
Cười khóc canh khuya chén rượu nồng