xuỵt... em đừng nói
Em nói gì anh không hiểu
Mây lưu manh
Gió hà tiện
Trăng làm sao phản bội tình yêu?
Anh bình thường mắt mũi tay chân
Có ăn học
Có việc làm
Biết đàn biết hát
Dù kém tiền nhưng dư thơ
Anh bình thường hay quên chút đỉnh
Hẹn không đi
Hứa không làm
Sinh nhật không quà
Xuống xe không mở cửa
Ba ngày xưa yêu mẹ cũng thế thôi
Gió mênh mông làm sao hà tiện?
Mây hợp tan sao dám lưu manh?
Mưa đôi lúc làm đời thất vọng
Nhưng trăng muôn đời là trăng của em
Hãy im lặng
Nghe xung quanh còn trắng
Rồi yêu nhau trong tín ngưỡng không nghi ngờ