ngồi ru cái lạnh
Ngồi ru ru cái lạnh về
Ru trang sách, ru cà phê,
ru mình
Ru sông xa, ru lục bình
Để nghe cái lạnh rùng mình
tím bông
Ngồi ru, ngồi ru bềnh bồng
Chạm tay cái lạnh mùa đông
ru hờ
Ru buồn mang lạnh vào thơ
Ly cà phê đắng bất ngờ nắng lên.