vườn mẹ sau mùa lũ
Vườn mẹ bây giờ hoang vắng lắm
Mùa lũ đi qua tất cả lụi tàn
Bùn non lấp khoảng trời thơ dại
Con dế bỏ đàn dạo khúc lang thang
Buổi sáng chim không còn hót vang
Đứng ngẩn ngơ trên cọc tre đầu ngõ
Cây gạo cuối vườn sót vài bông đỏ
Mỗi hoàng hôn phác một nét buồn
Con đường chiều viền mỗi nhớ trong sương
Hoa cỏ may cuối mùa sơ xác
Đàn sáo bay về nghiêng đầu ngơ ngác
Đêm chạnh lòng, cơn gió thốc nôn nao
Vườn mẹ bây giờ hoang vắng lắm
Mùa lũ đi qua neo lại nỗi buồn
Con về lại sau tháng ngày rong ruổi
Nghe lòng mình thương mãi cảnh vườn hoang
(ĐHSP Qui Nhơn)