chuyện vườn tôi
Trước nhà có một ao Trăng
Đêm đêm tôi múc ngày rằm tưới cây
Vườn tôi xanh mướt cỏ dày
Lan, Hường, Cúc, Lý đến ngày trổ bông
Ngày kia cô bé mười lăm
Môi thì đỏ, mắt lá răm lạ vào
Chuồn chuồn, bươm bướm bay theo
Cổng không chịu khép bé vào tìm Trăng?
Nực cười cho gã chủ nhân
Biến tôi thành kẻ như không... nhà mình
Ngồi sau bờ giếng tôi rình
Sợ rằng áo trắng biến thành liêu trai
Tôi nghe có tiếng hoa Lài
Lan, Hường, Cúc, Lý, thở dài bảo nhau
Hoa kia hương sắc nhiệm mầu
Mai này có lẽ lười gầu múc Trăng!
Thực tình tôi bỗng bâng khuâng
Đêm đêm cúi xuống ao Trăng tìm người
Này cô bé! lạc vườn tôi
Sao không ở lại tắm Trăng mà về.