hoài khúc tháng ba
Hôm nao đưa tháng ba lên tàu
Cái gì xui nhớ, cái gì đâu
Chút mưa chút nắng oà trong mắt
Tiếng hụ còi thôi, đủ nhói đau !
Con sông chợt rẽ về phương khác
Có nghe nguồn cội gọi tơi bời
Rong rêu quấn mãi chân phiêu bạt
Quên cả vòng tay của biển khơi !
Ta muốn gào lên cho đã nư
Cho chân bải hoải, cánh tay nhừ
Trời xanh nứt rạn trăm nghìn mảnh
Rụng xuống đời ta chuỗi thực hư
Bao nhiêu căm uất dồn lên ngực
Đau nhói lòng nhau buổi rẽ dòng
Trái núi lặng câm thành bất lực
Ngã xuống thời gian bóng nụ hồng
Thôi nhé em đi kẻo chuyến tàu...
Cái gì xui nhớ, cái gì đâu
Tháng ba còn nhớ ngày quay lại
Em có bao giờ ngoái lại sau ???