tấm thảm thời gian
Em biết tấm thảm thời gian đã bay đi
Ở đó có hai mươi mùa xuân
Hai mươi mùa hạ
Hai mươi mùa thu
Hai mươi mùa đông
Và những niềm vui không đếm được
Những nỗi buồn không đếm được
Hà Nội đầu xuân lạnh quá
Tấm thảm vừa bay, chắc có hoa đào
Đứng đầu ngõ mà nghe gió mùa đông bắc
Trời còn xuân cho em còn ước ao
Có ngôi nhà vừa quét màu vôi mới
Để đón người đã cũ từ lâu
Khoảng sân nhỏ đào nở thắm
Mẹ cũng mong em sớm bước qua cầu
Em biết tấm thảm thời gian vừa bay đi
Bánh chưng xanh với lạt mềm buộc chặt
Có một mùa xuân yêu người vì đôi mắt
Lại mong một đời tay nắm tay
Ly rượu giao thừa, lời chúc phúc đắm say
Tấm thảm vừa bay, chắc hoa đào vẫn đỏ ...