thuở tình xanh
Đi mô nhớ - nhắn chi cho Huế
Nhớ chút tình ngây ngất đam mê
Nhớ âm thanh suốt đời thao thức
Vọng tiếng Sông Hương thuở trăng thề
Thuở bên người- Huế, ơi muôn thuở
Khung trời mây tím mộng nguyên sơ
Cánh phượng hồng lả lơi trong gió
Dịu dàng thương ngươì ấy nón bài thơ
Nhớ ngôn ngữ tình đưa nhau vào đời
Hương mùa xao xuyến nhớ khôn vơi
Lung linh nắng lụa thêu màu áo
Người tụ hương trời Huế tinh khôi
Người Hương Giang bạc nước trong xanh
In bóng hồn sâu những tháp thành
Một cõi lòng xưa - xuân ấm lại
Người nét Cung hòang, Huế tinh anh
Hương thoáng phù dung mơ Ngự Uyển
Tịnh Tâm người- ngát thoảng hương sen
Lầu Tôn Nữ thâm trầm buông phím nhẹ
Tiếng tơ vàng êm ngọt giữa trời đêm
Người ngập hồn tôi phù sa nhớ
Tình xanh, Huế ngọc đẹp trong mơ
Người có niềm vui hòa nước mắt
Nhớ người vô tận biển trời thơ
Người quyến rũ hồn tôi bối rối
Người đa tình choáng ngộp tim tôi
Nhựa sống, rộn trong từng nhịp thở
Sợi tóc người thuở đó buộc đời tôi
Người ở đâu rồi ? Thời bé nhỏ
Ai làm dâu biển những ước mơ
Năm tháng xa ngươì gầy thương nhớ
Tình riêng tôi- Một kiếp thẫn thờ