chợt nhiên
Từ dạo hắn không còn làm chung nữa
trường chuyển đi không hứa hẹn một câu
cứ hằng mong cho hai đứa gặp nhau
nhưng quái lạ ....trời cứ đày ngăn cách ...
Nhà tôi hắn dẫu không cùng chung vách
nhưng đâu xa , gần lắm , mươi phút thôi
thế mà sao đã lâu quá chừng rồi
hắn không đến , và tôi như mong ngóng
Chợt nghe thấy lòng sao vô cùng trống
so với trời, nó rộng đến bao la
mặt biển kia lênh láng thế nhưng mà
khoảng trống ấy còn lớn hơn gắp bội
Tôi quanh quẩn trong căn nhà chật chội
ghét đắng cay cái phòng học lẻ lôi
chủ nhật buồn tôi ủ rủ đơn côi
nhà vắng lặng, và lòng tôi bi thảm
Bản tình ca, chợt nghe sao quá nhảm
bài thích ưa cũng thấy thật vô duyên
truyện ngắn hay, đọc tí, đã nghe phiền
toàn thân thể, không cái chi có sức ....
Một ngày nữa, lại trôi qua, buồn bực
người vẫn im, không một tiếng gọi thăm
ta quên rồi cái giọng nói trầm trầm
quên luôn dáng người con trai đáng ghét...
Chợt bổng nhiên tim ta vang tiếng sét
bóng người quen đang bước nhẹ bên sân
ừ ! thì ta, lại ra vẻ bất cần
nhưng ai biết lòng ta đang múa hát ...