gởi mẹ
(Viết dùm một kẻ mồ côi)
Việt nam mình, chuyện hăm lăm năm cũ
Mẹ ra đi, con chưa đủ tháng ngày
Trẻ sơ sinh, sao mẹ nỡ phủi tay ?
Con lớn lên bằng tháng ngày quạnh quẽ
Bị bỏ rơi, không biết gì về mẹ
Nghĩ đến người, lòng con trẻ xót xa
Trong kí ức, mẹ chỉ chợt thoáng qua
Trong tim con - mẹ lại là nguồn nước
Mẹ biết không, có nhiều khi con ước
Mẹ bên con - trên từng bước hành trình
Những đêm dài trằn trọc kiếp điêu linh
Con của mẹ khát khao tình mẫu tử
Mẹ an tâm, suốt quãng đời lữ thứ
Mẹ vẫn là nguồn sống của đời con
Ơn sinh thành con xin giữ vẹn tròn
Bởi kiếp này - con là con của mẹ !
(Đầu năm 2000)