tiểu khúc
Em quá nhỏ vô tình làm hạt bụi
Bay vẩn vơ lạc vào mắt ta, cay
Em nông nổi để buổi chiều qua vội
Ta lừng khưng tiếc rẻ - mất một ngày!
Thì thôi vậy, đừng là lời tình tự
Câu kinh yêu để ta nguyện một mình
Ngang giáo đường gióng hộ hồi chuông Thánh
May ra đời cũng bớt chút điêu linh
Em quá nhỏ chưa chén thù chén tạc
Rượu một mình ta uống mãi chưa vơi
Chưa trang điểm đâu đã là nhan sắc!
Là mây bay, bay mãi có thành mưa ?
Em quá nhỏ chưa là đường dao nghiệt
Một hôm nào hờ hững cắt ngang tôi...