khóc dòng sông một buổi chiều ngừng chảy
Trèo lên cây khế nửa ngày
Ai làm chua xót lòng mày khế ơi
(Ca dao)
Tình yêu đã đến chiều dông gió
Tôi khép áo nghiêng vai
Tránh một ngọn mưa buồn
Khi về bến thuyền rời từ hôm trước
Tôi là mây hay nước mắt rụng qua tay?
Sao ám ảnh mãi lời ca dao ấy?
Thơ đỡ trái khế chua buồn chát xuống đời
Không thể gió nếu một ngày vắng lá
Sông đã ngừng chảy lại hoàng hôn
Xin ở lại với tình yêu năm tháng
Tôi có đi, xin trăng cứ tròn đầy…