vô tri
Đêm buồn tây lại nhớ đông
Trăng treo nửa mảnh làm sông nhớ thuyền
Tưởng đời hết một truân chuyên
Quay đi bỗng đã triền miên nhớ người
Không gian loãng tiếng ai cười
Nhạc côn trùng tấu không nguôi vết tỳ
Là em phiến đá vô tri
Bây giờ anh biết nói gì hả đông
DCCB