thơ bút chì
xưa, bút chì ù lì chẳng nói
viết, vẽ, gạch, ghi riêng đời mình
lúc ngẩn ngơ bên trang giấy mới
ngôn ngữ loài người: thật yêu, tinh
xưa, bút chì ... tập tành thi phú
viết vẩn vơ, thơ thẩn qua ngày
em tình cờ , mon men thăm hỏi
từ đó, bút chì: thơ rất hay
xưa, bút chì, cù lần ngơ ngác
vì dại khờ, nên dáng ngu ngơ
em giấy trắng, bâng khuâng nghìn chữ
con cù lần nhả ngọc thành thơ
xưa, bút chì bước chân khập khễnh
thiếu ngón tay, nằm liệt cả đời
vô tình, rớt trong bàn tay ngọc
thơ tình yêu, bút viết nghìn lời
xưa, bút chì ngoằn ngoèo sỏi, đá
giờ: tương tư, biết vẽ đam mê
thân thể em: cọ, quẹt từng nét
trên núi, đồi lăn xuống suối, khe
xưa, bút chì đâu biết nói dối
giờ yêu em, đã khéo đặt điều
tình yêu đôi lúc thành nhỏ mọn
thật thà cũng chẳng ngại ngoa, điêu
xưa, bút chì: cô đơn nghiệt ngã
viết giùm em nhật ký trăm trang
giờ, em ngoảnh bước theo người lạ
bút chì gãy gập, giấy sang trang !
nay, bút chì khóc trong hộc tủ
những lời thơ ấp ủ riêng tây
bài thơ vỡ lòng: lời tự thú
thất tình, cùng nghĩa với đổi thay !
Nnguong