loay hoay ở mỹ
sáng hôm nay, bỗng dưng nhớ Việt Nam
ngồi viết một hơi dăm bài thơ trên tờ giấy
lúc đọc lại mới biết hồn còn bão dậy
của những mảnh đời quay quắt thật xa xăm
sáng nào cũng pha café, một mình, mình uống
quá khứ tự dưng đầy ắp ở trong ly
uống hoài, uống mãi, cố tình uống cho cạn hết
nhưng quá khứ cứ chực chờ chung quanh để bắt bẻ, chi li
..................
đang ở el monté em dọn chi qua simi valley!
cali trở nên ray rứt bởi những con đường phải mang đầy nỗi nhớ quắt quay
để anh phải lang thang nhặt nhạnh lại từng kỷ niệm
nghêu ngao ư ử bỏ vào thơ tình mới viết hôm nay!
đang ở một mình sao em dọn về ở với người dưng
để lại anh ngơ ngác với những hẫng hụt rất lưng chừng
nơi anh ở mùa này là mùa của tuyết phủ
tuyết rơi sẽ dứt nhưng nỗi buồn biết khi nào ngưng!
mới dắt nhau đi ăn sáng ở hàng hiên downtown
em vội chia tay, và để anh ngồi một mình bên nỗi nhớ lao đao
khúc bagel anh cố tình phết thêm giọt mật
lão già homeless đứng chìa tay chờ ở phía sau
em mò mẫm ra bưu điện gửi cho anh cái wallet
và cái cà vạt để thắt cổ tình yêu
món quà nào cũng làm cho anh suy nghĩ ngờ nghệch
vì thực ra đó là tặng phẩm dành cho kẻ quạnh hiu
dòng mississippi vừa xây xong bờ tường trăm năm để tựa
em tựa vào anh một ngày và nắm tay anh đặt vào ngực mình
anh khó nhọc bồng bế đặt em ngồi lại ngay ngắn
em lắc đầu nói: tình tự với anh thật boring!
hôm kia đi ra quán lại ngồi uống café một mình
chợt thấy em bước vào với chồng-con-linh-tinh
miệng hỏi thăm vồn vã nhưng đuôi mắt thì liếc, xéo
để xem chừng cạnh anh còn có cô nào nhan sắc đẹp hơn mình
mùa hè ở đây, không có gì ngoài gió và bụi
chả biết ngọn gió nào thổi em lọt qua đây
anh sơ ý để bụi bám vào xốn con mắt
và miệng thì lầm bầm, geez! smoking in my eyes
bây giờ, em xa xôi lắm, như bờ biển phía tây
bên cạnh người tình có nghìn nụ hôn phủ, vây
lần trước anh có nói, không biết em còn nhớ
yêu em nhưng không thèm hôn sợ lấm hết nét thơ ngây
mấy bữa rày, bỗng dưng, anh lừng khừng như gã hàng xóm
cầm lon bia, ngồi uống những bữa chiều lặng thinh
dường như có lần, anh nghe gã càm ràm trong cái miệng móm
you know, I, who have nothing !
Nnguong