mót lúa
Con cò mót lúa ngoài đồng
Còn tôi mót một ít hồng môi em
Tối qua ngủ giấc không yên
Hình như chỗ giấu môi mềm biến đi
Cả đêm không biết lo gì
Mãi khi gà gáy người đi gánh gồng
Khóm trà hoa đã thơm nồng
Mà sao chỉ mỗi môi hồng bặt tin
Lăng xăng những kiếm cùng tìm
Theo đoàn thợ gặt làng bên tôi nhờ
Thả trên mặt giếng bài thơ
Những lời tha thiết tóc tơ chỉ điều
Hôm nay lúa đã chin đều
Tiếng cò ngóng bạn vọng chiều trên nương
Môi hồng như đã tha hương
Theo đàn cò trắng về phương ấy rồi
Nghe đâu làng cạnh có người
Tuần sau cỗ cưới đang mời họ quan
Cổng thôn vừa đưọc thếp vàng
Những khung cửa miếu Thành Hoàng sơn son
Lúa tròn mấy nắng phơi ngon
Riêng tôi lòng ốm héo hon đợi chờ
Sợ rằng đêm đến sẽ mơ…
Sợ người bên giếng đọc thơ… lạnh lùng