xanh lam miền cũ
Về lại cánh đồng hoa
giấc mơ không lặng đến
chậm chạp tòa hư thinh
những nhạt màu khái niệm
Duyên người tơ lụa áo
xanh xanh lam bên đời
ngơ tình đôi chiếc lá
giữa lòng công viên. tôi
Mắt xinh chờ. ngại nắng
ngang phố nhìn. thủy tinh
môi. cong hờn gió lượn
tóc. đuôi vờn không thôi
Nhạt tẻ ngày mây trải
chiều cỏ úa lưng đồi
vai. cành phong lữ đỏ
bụi. nhẹ hứng tàn trôi
Chân người reo bước sỏi
ai ngây miền xanh lam
bồn chồn thân lá đợi
vọng xa. vọng xa ngàn
Công viên hoàng hôn tím
lạnh băng ghế bộn bề
mai nắng còn ngang phố
gờn gợn mắt đường mê
Mai môi hờn có lẽ
ôm cuối tuần ngủ mơ
người yêu như mềm áo
xanh lam vào câu thơ
Hôm qua biển dường như
một bến bờ ngan ngát
hôm nay chợt dường như
từng ngô nghê ngồi hát
Giấc mơ không lặng đến
chim rẽ cánh lưng trời
bay sà trên luống tuổi
nhặt sót hạt vàng rơi
cpsn