lời đau
LỜI ĐAU
Ta đau quá mũi gai nào cào rách
từng tế bào nhói buốt máu tuôn ra
ta trừng mắt cười lên như điên dại
thế gian ơi những lời nói điêu ngoa
sợi sinh tồn còn treo mãi trên cao
mà đáy vực xác thân nằm lịm chết
lũ côn trùng rúc rĩa đi cho hết
dấu tích xoá mòn lần đến nơi đây
đã biết trước từ khi cất tiếng khóc
mắt u buồn mang theo ký ức xưa
bà phù thuỷ với trù nguyền cay độc
tiền kiếp nào bởi tội quá kiêu sa
"trong xum họp đã có mầm ly biệt"*
trong tiếng cười nước mắt sẽ tuôn rơi
tay trong tay mới đó đã buông rời
mắt đắm đuối phút giây rồi nguội lạnh
sao đau quá từng mũi kim thâu suốt
cứu dùm con hỡi Đức Phật từ bi
từ cuội nguồn con phạm lỗi sân si
đâu đáng tội để làm người cõi thế
ta là ai mà sao đời buồn quá !?
ước làm chim cho cánh nhẹ bay xa
để một hôm bỗng thấy nhớ quê nhà
về đậu nhánh sầu đông chiều bóng ngả
ôi yên bình một thuở của riêng ta ...
mưaphốnúi,Sep,25/09
*lời kinh Phật