đêm suy tư
Mãi trằn trọc khi màn đêm buông xuống
Lệ chợt tuôn khoáy tan đi nỗi buồn
Từ khi nào tôi đã biết nhớ thương ?
Dệt ước mơ chung đôi cùng người ấy
Và tôi đã yêu thương người khờ dại
Yêu cuồng si không giây phút nghi ngờ
Cảm thấy rằng tình đẹp như giấc mơ
Có buồn đâu mà lắm người hay nói
Rồi người ra đi không một lời nói
Tôi ngóng chờ nay đã hai thu sang
Người nơi đâu sao nỡ tâm chẳng màng ?
Để mãi tôi lang thang hoài tìm kiếm
Bài này đã được xem 5214 lần
|
Người đăng:
|
Cát Bụi
|
|
|