khổ giá
KHỔ GIÁ
Dáng em khuất nẻo tóc huyền
Ta về ngày hoang phế buổi
Nỗi buồn hốt hoảng gọi tên
Trên kỷ niệm còn tươi rói
Hàng cây ốm đau lười nói
Con phố vờ nằm bình yên
Thương ngón tay vàng lọn khói
Buổi chiều như cà phê đen
Phải đèn Sài Gòn chậm lên
Giáo đường rớt cơn mưa bụi
Ta ngồi vẽ chân dung em
Lên bài cựu kinh sám hối
Phải hồi chuông chiều đổ vội
Nhà thờ khép cổng buồn xa
Em nguyện thêm lần phạm tội
Vác chung thánh giá đời ta.
ĐCĐ