chép trên gió
CHÉP TRÊN GIÓ
Như người khách không mời
Cơn gió ngang nhiên tới
Thêm đợt giông bổi hổi
Cơn bão nằm âm mưu
Cơn đau cũng chẳng vừa
Chẳng giống giọt nước mắt
Đau tận cùng quặn thắt
Đau ngập lụt thịt da
Ta mượn cát bãi bờ
Trùng dương cùng rong rác
Ta mượn hòn sỏi khờ
Trải đường vào bát ngát
Ta hỏi mượn bầu trời
Cái thẳm sâu trong vắt
Gió đâu đủ sức chứa
Đau chưa hủy diệt ta
Không buồn nào đựng được
Hết cả xanh và xa.
ĐCĐ