giấc thơ
GIẤC THƠ
Tôi, linh hồn kiệt quệ
Dẫm sương vạch nẻo về
Qùy dâng câu ru mẹ
Hát mời hoang vu nghe
Tôi, ngữ ngôn hèn mọn
Run rẩy trước rừng thiêng
Gom đôi vần ảm đạm
Thắp sưởi góc muộn phiền
Tôi, con chim khản giọng
Gục đầu giấc cô miên
Mơ xanh triền biển rộng
Mỏng cánh vợi bay tìm
Tôi, cọng rong lữ thứ
Mỏi đời nằm ngất ngư
Môi uống no phù chú
Say, lỡ lời, thành thơ.
ĐCĐ