mùa phai
MÙA PHAI
Ta ngắt ngang nhánh nắng
Đánh dấu thêm một ngày
Này em, đừng im lặng
Dẫu sao mùa đã phai
Tay ôm vòng lưng gió
Môi ngọt ngào cỏ xanh
Ánh chiều hoang mang đỏ
Một em khóc sao đành
Xế rồi vầng trăng lẻ
Buồn hơn nỗi mồ côi
Thôi em, đừng nhỏ nhẹ
Trái chín mé vườn rơi
Gọi tên tình nhân nhỏ
Trên ngầu đục dòng sông
Băng qua triền dốc nọ
Áo ai phơn phớt hồng
Ta ngắt ngang nhánh nắng
Đánh dấu thêm một ngày.
ĐCĐ