phượng nhủ
PHƯỢNG NHỦ
Chạm chân mình chiều nay như nhẹ thở
Đã giờ chưa phố vội trộm vàng đèn
Hay nỗi cũ luồn vào ta lén nhớ
Muộn màng này thăm thẳm lắm đêm đen
Có cơn úa gió lang thang khờ dại
Mùa ưu tư chợt lấm nhịp chân lơi
Mắt đuổi mỏi một dòng tóc chảy
Tình yêu ơi, ta mệt ngất, hụt hơi
Vờ thiết tha bù ngọt nhạt tình ơi
Dấu ái nọ thèm đem vùi biếc cỏ
Đốm phượng đầu tiên tìm vai người cháy đỏ
Ta ngược đường vấp dăm xác tro rơi.
ĐCĐ