dạo khúc vỡ trăng
DẠO KHÚC VỠ TRĂNG
trong đám cỏ ướt hôm nào
có ánh trăng rụng, vỡ
ánh trăng màu huyết dụ
reo xạc xào dưới dấu chân tôi
khi ánh trăng đã rơi
gương mặt em thật đẹp
nở đài hoa huệ tuyết
như mùi hương thức giữa vườn ai
tôi hoài công vọng tưởng đôi môi
mà kỷ niệm bên trời sâu giấc ngủ
hạnh phúc một lần thôi cũng đủ
mưa chưa về chỉ người biết, và tôi
cúi xuống tìm xác chiếc lá đơn côi
cầm lên tay hồi ức này đã chết
tôi im lặng, cỏ cây dường hiểu hết
phải chi em chưa nói năng gì
phải chi đừng ai vội đưa tay
giòng nước mắt, biết đâu chừng, chảy ngược
trăng đã rụng, một lần, trong cỏ ướt …
ĐCĐ