cũ rích lời thơ
vừa gặp gỡ mà rồi xa xa mãi
phía không nhau em mường tượng chập chờn
môi mắt ấy đếm mấy lần sợ hãi
phút cười xòa quên khướt nỗi cô đơn
nghe xao lãng giữa mất còn luân lạc
và vẫn mơ sương khói biếc muôn trùng
đôi tay nhỏ hứng nửa vời cơn khát
mộng tương phùng sao cứ mãi lao lung!
vừa gặp gỡ nào ngờ lìa, tan, vỡ
tìm đâu ra đích thực một cuộc người
nghe cũ rích lời thơ trần thống hối
son phấn nào lấp kín lệ em rơi
mai về đứng nép chân triền ngõ hạnh
chiều khôn khuây mưa gõ nhịp qua cầu
se sẽ hát nghe quanh mình hiu quạnh
chợt rùng mình, anh đang ở nơi đâu?
Bài này đã được xem 1867 lần
|
Người đăng:
|
rêu
|
|
|