rồi hôm nào
RỒI HÔM NÀO
rồi hôm nào, như cơn gió bất kham
anh thả rong trái tim mình đây đó
sợ gặp buổi tâm hồn em quá nhỏ
chân trời kia vẫn rộng lắm muộn phiền
rồi hôm nào, thui thủi với niềm riêng
căn phòng vắng chợt ầm ào bão táp
đau khổ ấy làm sao em gánh hết
câu kinh chiều sẽ cứu chuộc bình yên?
rồi hôm nào, anh cơn gió cuồng điên
nằm gãy ngọn bên vực sâu tâm tưởng
đôi mắt mỏi cố hoài tìm định hướng
lúc người về gióng hộ một hồi chuông
ĐCĐ