Poem logo
Poem logo

chữ nợ

Tác giả: Nguyễn Tâm
Một đời trên vai chữ " Nợ "
Nợ sanh thành dưỡng dục tợ thái dương
Mẹ già sớm nắng chiều sương
Cha tần tảo thân tha hương cơ cực

Bút nghiêng nợ thầy giấy mực
Để trưởng thành khỏi xuống vực lên non
Cuộc đời lắm lúc ví von
Học trang sách chữ " Nhân " còn chưa hiểu

Trách mình tự thân chế giễu
Phủ trên người bao cách kiểu nhân sinh
Nào đâu mấy lúc hiển vinh
Gối giấc mộng đêm vô hình đã cạn

Đường công danh ta nợ bạn
Kẻ lọc lừa vô số hạng điêu ngoa
Chí cốt bạn giúp vượt qua
Nhìn rõ mặt sự xấu xa đen trắng

Ai đã từng ngồi sâu lắng
Ngẫm tình đời còn nợ trắng đôi tay
Lê dài kiếp sống nào hay
Trả cho sạch đời đã vay vô kể

Rồi chuyện trăm năm hôn lễ
Nợ người về má tựa kề bên nhau
Ái ân cái nghĩa trầu cau
Tình duyên chồng vợ trước sau bạc tóc

Thói thường bởi quen cười khóc
Cười cho người thân đầy nhóc nợ vay
khóc mình nợ vẫn còn đây
Đong sao hết cái nợ vay nhân nghĩa

Ngoảnh mặt thôi không đếm xỉa
Nợ là đời, đời mai mỉa vần xoay
Cả đời vướng nợ chưa khoay
Ngày về đất còn lay hoay chữ " Nợ " !

03 - 22 - 2011

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm