khế ước buồn
Những giấc mơ trở nên ích kỷ
khi bóng đêm tham lam tràn đầy một cánh phấn
những vòm cây bay như bươm bướm
tiếng chuông xa thập thững bước trên đường
Cơn mệt mỏi từ nóc nhà tuột xuống
tóc người rụng sáng lên như nến
anh chỉ còn một chỗ ngồi chật chội và ngạt thở
khi em đang co thắt cuối đoạn đường ẩn dụ một nỗi quên
Tìm gì trong đêm về loài hương bị đánh mất
đóa quỳnh trùm khăn trắng để tang
những ngày mai anh trở nên câm lặng
và mùa Đông thụ động mọi ý nghĩ
Anh sẽ phải chịu đựng mọi cơn mơ
càn quét qua qua căn phòng
và mọi buổi sáng mọi thứ trở nên rỗng tuếch
Anh sẽ phải buồn như đồ vật
dõi mắt nhìn vào khoảng trống
mà kí ức đã đổ đầy những ảo ảnh em.
Nguyễn Nhựt Hùng_07.12.2013