thoả ước xanh ngày
Đi ra từ đường may áo khoác
những hàng cây được cắm vội trong quyển sách
nơi giọng nói từ tốn của mưa là biểu ngữ
giăng đầy trên trận chấn thương của chùm lá kép
Những họa tiết giấu mặt trên bình gốm
nhánh sa lem nở hoang mang tím về chiêm bao
cuộc hẹn hò tháo ra từ tin nhắn
rơi xuống mặt bàn ngón tay màu diệp lục
Vài kỷ niệm mảnh dẻ được tưởng niệm
thắp lên mặt ngày từng chùm sương khói
mùi thuốc lá bò qua mùa Thu
trong khuôn viên đã bắt đầu kỷ nguyên khổng lồ của im lặng
Cơn mưa buồn không vị trí
đi dò dẫm trong đám đông thực vật
tôi nhớ em buồn không cơn cớ
như một thỏa ước qua lồng kính lặng lẽ nảy mầm.
Nguyễn Nhựt Hùng_12.10.2013