khước từ khúc
KHƯỚC TỪ KHÚC
không chỉ mồ côi màu nắng ấm
em tặng tôi cả trận mưa dài
thôi đành bắt chước làn sương trắng
tôi dắt tôi dọ dẫm lối hôm mai
không chỉ một ngày thôi em đi vắng
thế kỷ tôi đến úa cả trời xanh
chợ đông thế sao mỗi mình yên lặng
ngồi vào đâu hồi tưởng cứ xoay quanh
đang phố quen ngỡ rừng sâu hoang mạc
ngỡ cổ mình khát đắng lắm lời ca
bới tay vùi một nỗi niềm vào cát
mười ngón mềm chạm buốt mối tình qua
ngước mỏi tìm lấy quầng nhật rạng
lẻ loi kia lạnh cóng đóm sao băng
sông dào dạt lý nào người hạn hán
và thi ca từ khước cả vầng trăng
không chỉ mồ côi màu nắng ấm
em tặng tôi cả trận mưa dài …
ĐCĐ